Tôi đương nhiên là có mắt, đầu óc cũng chẳng có vấn đề gì. Tôi tự nghĩ trong lòng như vậy.
Nếu như không có mắt, đầu óc có vấn đề thì đã chọn loại người biến thái như anh ta rồi. tôi nghĩ.
Tôi quen với anh Trác sớm hơn so với anh ta, khi tôi biết anh ta thì tôi và anh Trác đã ở bên nhau rồi. Bây giờ anh ta thế này, rõ ràng là đang cướp người phụ nữ của chính bố mình, lại còn cưỡng bức. Anh ta làm thế này là bắt cóc, hoàn toàn là hành động phạm pháp. Tôi nghĩ.
Anh Trác từng cứu tôi khỏi nước sôi lửa bỏng, yêu thương tôi hết mực, dạy tôi rất nhiều điều, còn anh ta thì sao, ngoài việc chỉ biết ăn chơi thì còn biết cái gì? Tôi nghĩ.
Nghĩ tới đây tôi bèn cười.
“Cô cười cái gì?” Anh ta hỏi, giọng nói rõ ràng là đang có ý cảnh giác.
“Tôi đang nghĩ xem mắt anh, đầu óc anh hơn tôi ở chỗ nào!” Tôi nói: “Vì một người phụ nữ như tôi mà lại biến bản thân trở thành kẻ thù của chính bố mình, anh nói xem, anh từ nhỏ tới lớn đã quen biết với biết bao nhiêu những cô gái ưu tú, sao lại đi thích một con vịt xấu xí như tôi.”
“Tôi sinh ra rất bình thường, còn anh sinh ra đã ở trong nhung lụa, sinh ra đã ở vạch xuất phát, với gia thế của anh thì anh nên tìm một người phụ nữ có thể giúp đỡ cho tương lai của anh sau này chứ, nếu không phải thiên kim tiểu thư thì cũng phải là con nhà gia thế. Anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chong-ho-vo-tam/1511330/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.