"Giữ mẹ hay đứa bé?"
Thình thịch... Thình thịch... Tim anh đập nhanh lắm, nó như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
"Nè, làm sao vậy? Dậy đi, Vũ, dậy đi"
Anh tỉnh lại, thì ra là một giấc mơ. Trước mắt anh không phải là hành lang ở trước phòng cấp cứu. Đây là phòng của hai người. Cô không bị té đến mức nhập viện. Cô đang ở trước mặt anh, thấy anh gặp ác mộng còn gọi anh dậy.
Thật may mắn khi đó chỉ là một giấc mơ. Nhưng sao nó lại chân thật như thế? Thậm chí anh có thể ngửi được thoang thoảng mùi máu tanh.
Nhìn lại thấy cái bụng đã nhô lên của cô. Anh ôm chầm lấy cô
"Anh xin lỗi. Anh sai rồi, anh sai rồi"
Cô không hiểu chuyện gì xảy ra nhưng vẫn ôm lấy anh, tay còn vuốt vuốt sống lưng của anh. Cô từng nghe nói. Khi người ta gặp ác mộng, sẽ cảm thấy rất hoang mang. Nên vuốt sống lưng để trấn an họ.
"Không sao, ác mộng thôi mà. Ác mộng sẽ trái với cuộc sống. Không sao... "
Biết làm sao. Chồng cô bình thường đã yếu đuối. Nay còn gặp ác mộng thế này. Cô có bầu không được dỗ thì thôi. Lại còn phải đi dỗ ngược lại chồng mình.
Còn anh, đến giờ vẫn chưa hoàn hồn lại sau cơn ác mộng đó. Nếu nó là sự thật thì sao đây? Ngoài mẹ anh ra thì cô và con là hai người quan trọng nhất trọng cuộc đời anh. Ba người họ có chuyện gì, anh bằng lòng dùng lấy mạng sống của mình ra đánh đổi.
"Tôi xin lỗi, làm bà thức giấc rồi"
"Không sao, chỉ mới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chong-la-ban-than/1653353/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.