Võ Ngọc nằm trên giường mà hồi hợp chờ đợi kết quả từ y tá
- Cô đừng quá lo lắng.
y tá nhìn Võ Ngọc mà trấn an Cô.
Võ Ngọc không nói gì chỉ im lặng chờ đợi kết quả.
Chỉ mười phút sau Võ Ngọc tay cầm tờ giấy bước ra ngoài gương mặt thay vì lo lắng sợ hãi khi nãy chỉ còn lại là vẻ ngại ngùng vui đến khó tả.
- Kết quả như nào rồi? Đào Thuận đi đến cạnh Võ Ngọc nhìn biểu cảm của Cô có chút không hiểu.
Xin hãy đọc truyện tại [ trumt ruyen.c o m ]
Khi nãy thì sợ bây giờ lại vui như vậy? rốt cuộc là có chuyện gì chứ.
- Chỉ là tới kỳ bình thường thôi cậu không cần phải lo lắng! y tá nói gương mặt cũng vui vẻ nhìn về phía họ.
Đào Thuận nhìn Võ Ngọc như muốn xác nhận lại liệu có phải là thật hay không.
Võ Ngọc nhìn anh gật đầu một cái.
- Không còn việc gì thì tôi xin phép.
y tá nói rồi rời đi.
- Lúc nãy thật là ngại chết em rồi.
Võ Ngọc lúc đầu không hề nghĩ đến việc là Cô đến kì.
- Giờ chúng ta qua bên Đào Văn xem tình hình như nào đi...!em lo cho Hoa Nhung không biết cậu ấy có sau không.
Võ Ngọc níu tay Đào Thuận rời đi.
Khi Đào Thuận đưa Võ Ngọc đến nơi hỏi thăm tình hình và nghe những gì Đào Văn kể mà Cô không thể không kích động một phen.
Đối với phụ nữ con cái là một thứ gì đó rất quan trọng vậy mà...!Võ Ngọc nghĩ đến cảnh Hoa Nhung tỉnh lại rồi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chong-the-no-cung-sung-vo-tan-troi/1689465/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.