” Ngươi làm gì vậy?” Tay hắn lạnh đến thấu xương, cùng với tay giang khởi vân hoàn toàn khác
Giang khởi vân da thịt đều lạnh, nhưng bạch vô thường lạnh băng đến thấu xương.
” Tiểu nương nương, nếu người sợ hãi, tôi kéo người đi, từ từ đi xuống sẽ tốt”. Hắn cười nói.
Trái tim tôi thình thịch nhảy loạn, hoài nghi hỏi một câu:” thật sự nhảy xuống có thể trở lại dương gian sao?”
” Đương nhiên, chả nhẽ đế quân đại nhân sẽ doạ người sao? Đừng sợ, anh trai người đang chờ người đó”. Bạch vô thường đỡ cánh tay tôi.
Tôi đứng bên cạnh giếng, nhìn màu xám xịt hỗn loạn bên trong, trái tim tôi nhảy ra khỏi lồng ngực.
Cái này giống như đứng ở một toà nhà cao chọc trời, chuẩn bị tự do nhảy xuống.
” Nếu không, người nhắm mắt lại xem sao?” Bạch vô thường gợi ý
Tôi nhanh chóng nhắm mắt lại, không chờ tôi chuẩn bị tâm lý, bạch vô thường bất ngời đẩy tôi một cái
“Ahhhh!”
Cảm giác rơi xuống đột nhiên này làm đầu óc tôi trống rỗng, trước khi tôi kịp phản ứng, một cánh tay kéo tôi thật mạnh, làm tôi cả người treo trong giếng.
Xương cốt giống như bị xé ra, làm tôi đau đớn, tôi mở mắt nhìn bên trên, bạch vô thường ở miệng giếng, nắm tay tôi
Tôi lẻ loi treo mình ở đây, giống như bị ném vào trong miệng thú, lơ lửng ở gữa nhưng chiếc răng sắc nhọn.
“Ta, ta không nhảy nữa! Mau kéo ta lên! Ta không muốn nhảy nữa! Khởi vân … Khởi vân … Hu hu hu … Ta không muốn nhảy!!”
Tôi khóc nấc lên,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chong-toi-la-diem-vuong/2506783/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.