Ánh mắt Kỷ Thời Đình trở nên sâu thẳm, yết hầu của anh vô thức chuyển động, anh khàn giọng “Ừ” một tiếng.
“Anh phải trả lời là có hoặc không chứ.” Diệp Sanh Ca không hài lòng với sự lấp lửng của anh.
Kỷ Thời Đình nắm chặt eo cô, trong đôi mắt đen sâu của anh đã tràn đầy h@m muốn mãnh liệt.
“Có.” Anh cười khẽ thốt ra từ này, rồi giữ chặt gáy cô, kéo cô xuống và hôn lên môi cô.
Diệp Sanh Ca cuối cùng cũng nhận được câu trả lời mà mình mong muốn, hốc mắt cô có chút nóng lên.
Kết thúc nụ hôn sâu đó, cô mỉm cười với anh một cách đầy quyến rũ và quyết định thực hiện lời hứa của mình. Cô chậm rãi ngồi dậy, rồi ngồi lên người anh…
Cơ thể trắng nõn của cô lọt vào tầm mắt của Kỷ Thời Đình, hơi thở của anh lập tức trở nên hỗn loạn.
…
Tư thế này khiến cô mệt mỏi hơn cô tưởng tượng, chẳng bao lâu sau cô đã kiệt sức. Cuối cùng, cô phải nhờ đến sự hỗ trợ của anh để kết thúc.
Tiếng mưa bên ngoài cửa sổ không ngừng, nhưng nhiệt độ trong phòng lại chưa bao giờ hạ xuống.
Đêm nay đầy lãng mạn, như một giấc mộng. Nụ cười của người phụ nữ ngọt ngào, giọng nói nhẹ nhàng, trong đôi mắt đen trắng rõ ràng đầy ắp tình yêu dành cho anh. Kỷ Thời Đình chìm đắm trong sự dịu dàng mềm mại của cô, gần như không thể thoát ra. Vì thế, anh không nhận ra nét buồn bã và sự lưu luyến ẩn hiện trong đôi mắt của cô.
Mãi sau này, khi Kỷ Thời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chong-yeu-oi-em-muon-lam-nung/2773263/chuong-567.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.