“Hoa Tử Cận hoa Hỏa Phượng hoa Cam hoa Bách Hợp xanh hoa hoa hoa hoa... đến đây! Toàn bộ nhường đường!”
Đi qua đại quảng trường, thấy một đống cư dân Esme tất bật chạy ngược chạy xuôi, đầu ai cũng buộc mảnh vải màu đỏ, trên đó có thêu chữ ‘lễ hội’ to, lưng ai cũng vác theo một cái giỏ to đựng các loại hoa các màu, cả người đầy ngập mùi hương hoa. Miệng luôn vui vẻ đếm chủng loại hoa tươi thu hoạch được, người người bước chân bay nhanh mọi hướng chạy như điên.
Vừa có người chạy sát qua bên người, anh ta tiện tay tung hoa về hướng Lance, tôi túm chặt hắn, không cho hắn tránh “Người ta tung hoa vào cậu chính là muốn chúc phúc, sao có thể né tránh cự tuyệt.”
Hắn vẫy vẫy tóc, vài đóa hoa nhỏ rơi xuống, giọng điệu bình tĩnh trần thuật “Đều là hoa.”
Tôi thấp giọng cười “Ừ, đều là hoa.”
Danh hiệu ‘thành phố hoa’, trong ngày lễ hội hoa càng danh phù kỳ thực. Quảng trường mỗi một góc đều được thả đầy các loại hoa tươi nở rộ.
Người đến người đi ai cũng mang theo hoa tươi, có người kết thành vòng hoa đội lên đầu, có người kết thành vòng đeo vào tay.
Pho tượng trong suối phun của đại quảng trường bị di chuyển đi, thay thế vào đó là các lẵng hoa tươi lớn được xếp ngay ngắn, giữa các lẵng hoa, dòng suối phun nhẹ nhàng phun ra, trong suốt hoa lệ. Vừa thấy là biết đó là thành quả của những người trồng hoa chuyên nghiệp của hiệp hội Green.
Ở trong nước suối phun, là những đoá hoa sen màu xanh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chrollo-em-chi-la-mot-nguoi-binh-thuong/1223529/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.