Áo khoác đã sửa xong, vá lại cổ áo nữa là có thể mặc. Hắn lại đang ngồi trên sô pha phòng khách, nằm úp sấp đi lật từng quyển trong chồng sách bên cạnh, xem ra hắn vẫn không tìm thấy mấy quyển vừa lòng.
Tôi cất kim vào hộp kim chỉ, bỏ vào cái tủ bàn bằng trúc, sau đó cầm một quyển tập thơ đã đọc được hai phần ba, ngồi ở bên cửa sổ đọc thầm.
Tôi sám hối dưới ánh trăng dịu dàng như nước chảy
Tinh thần và bông hoa đang héo tàn
Tha thứ hay không
Hôm qua hôm nay không cẩn thận gây ra tội ác nhỏ
Tha thứ hay không
Đó chỉ là một đứa trẻ
“Tha thứ hay không, đó chỉ là một đứa trẻ.” Tôi thì thào hai lần, nhìn những đóa hoa màu đỏ ở dưới ánh trăng sáng đang sinh trưởng ngoài cửa sổ, xa hơn một chút là hoa Nguyệt đang nở, giống như trăm ngôi sao nhỏ đang lấp lánh sáng lên.
Không hiểu sao, tâm tình lại có chút thương cảm, bỗng nhớ tới một người bạn lâu năm ở kiếp trước, là một tên bốc đồng chết tiệt. Rõ ràng là tên không hề biết chăm sóc mình, mà còn dám bỏ nhà bỏ con đi làm kẻ lang thang, dùng chân bơi một vòng thế giới. Đó là người vì giấc mộng và ích kỷ vì được cô tin tưởng mà có thể nghịch thiên, có thể không từ thủ đoạn.
Lần cuối cùng nhìn thấy cậu ấy là khi nào đây, là ở dưới chân núi cung điện Potala ở Tây Tạng. Khi đó trông cậu ấy như thế nào? Khi nằm xuống, chắc chắn bầu trời xanh lam xinh đẹp,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chrollo-em-chi-la-mot-nguoi-binh-thuong/1223611/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.