Nước trong bể bơi không dâng lên, âm thanh nháy mắt biến mất.
Giản Minh Chu ngã xuống nước bị sặc mấy ngụm.
Nhưng ngay sau đó, một tiếng nước lớn vang lên ngay cạnh! Sau đó, một cánh tay khoẻ mạnh ôm lấy eo anh và nâng anh lên.
Rào! Hai người trồi lên mặt nước.
"Khụ, khụ......" Giản Minh Chu ho hai tiếng, bám lấy vai đối phương theo bản năng. Tiếng tim đập mạnh mẽ truyền đến từ người kề sát bên cạnh, mang theo nhiệt độ cơ thể hơi cao.
Âm thanh xung quanh bắt đầu trở nên rõ ràng:
"Anh Minh Chu, Tạ Cảnh!"
Tạ Cảnh? Tầm nhìn của Giản Minh Chu vẫn còn mờ mịt vì nước.
Nhưng cảm giác dưới lòng bàn tay anh thật ấm áp, bờ vai rộng lớn như vậy, chắc hẳn là Tạ Cảnh không sai được.
Hà Tập nằm bò trên bờ, "Không sao chứ, kéo hai người lên nha?"
Âm thanh khàn khàn từ người phía trước truyền đến, "Không cần."
Giản Minh Chu lau mặt, khi tầm nhìn khôi phục thì thấy Tạ Cảnh dùng một tay ôm anh bơi vào bờ. Một tay khác chống lên trên bờ, gân xanh nổi lên, trực tiếp chống người dậy.
Rào...... Nước trong hồ tràn lên.
Giản Minh Chu ngồi dưới đất ho khan hai tiếng.
Một bàn tay duỗi tới vỗ vỗ lưng anh.
Giản Minh Chu ngẩng đầu, thấy Tạ Cảnh rũ mắt, hốc mắt sâu thẳm ươn ướt, vẫn là vẻ mặt không chút nao núng như cũ.
Khiến anh cảm thấy khoảnh khắc nhịp tim đập nhanh lúc hai cơ thể dán sát vừa rồi có lẽ chỉ là ảo giác của chính mình.
Tạ Cảnh hỏi, "Chú nhỏ, chú sao rồi?"
"Không sao."
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chu-khong-thich-gam-cai-nay-a/2408244/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.