Vậy nên, hình xăm bướm vua trên hõm eo anh… cũng có liên quan đến cô sao? Nếu không, tại sao anh lại thích những thứ gắn với hình tượng bươm bướm đến thế… mà chưa từng nghe anh nhắc tới bao giờ.
Chu Điệp lại quay vào thư phòng của Hạ Tây Thừa, tiếp tục lục tìm.
“Cậu chẳng có chút năng khiếu phân tích nào hết.” Từ Mang Lộ ở đầu dây bên kia hậm hực, “Hai người bên nhau sáu năm rồi chứ còn gì! Những thứ này đều ở ngay trong căn nhà cưới của hai người… Nhưng mà, phải công nhận Hạ Tây Thừa này vượt xa sức tưởng tượng của tớ đấy. Nói nghe xem, cậu có cảm giác gì?”
“Ừm?” Chu Điệp ngơ ngác.
“Đúng là ngốc chết đi được! Chồng cậu âm thầm thích cậu suốt bao nhiêu năm, thế mà cậu lại tưởng hai người chỉ là kiểu ‘hợp tác cùng sống’. Giờ thì sao, cậu thấy thế nào?”
“…Tớ không biết. Tớ cũng đang nghĩ.”
“Ờ, rơi vào tớ chắc tớ cũng sốc thôi.” Từ Mang Lộ hỏi tiếp, “Mà sao tự dưng tối nay cậu lại mò vào thư phòng của cậu ta?”
Chu Điệp siết chặt cuốn Anne tóc đỏ dưới chái nhà xanh, ngồi xuống ghế, giọng lí nhí:
“Bởi vì Hạ Tây Thừa đã hai đêm liền không về nhà… Tớ thấy nhớ anh ấy.”
“Trời đất, nghe được câu này từ miệng cậu… đừng có yêu sâu quá nhé.” Từ Mang Lộ trêu chọc, “Chồng cậu thực sự bỏ nhà đi à? Tớ còn bàn với Vương Ký, chắc hai người đang trải qua cái gọi là ‘bảy năm ngứa ngáy’.”
Nhưng “bảy năm ngứa ngáy” vốn phải có điều kiện tiên quyết là từng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chu-ky-tinh-ai-le-da/2900873/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.