Tổng thể mà nói, Tô Noãn Tâm cảm thấy hai người bọn họ rất xứng đôi, cho nên, tỉ lệ thành công là rất lớn.
Thím Lý nghe cô nói như vậy, vui mừng nói: “Vậy thím coi như cũng có thể thở vào nhẹ nhõm”
“Thím Ly, thím thả lỏng đi, chú nhà cháu cũng rất tán thành chuyện này, vừa nãy còn ra lệnh cho Thư ký Lý, nếu như hôm nay có thể xác định mối quan hệ yêu đương với trợ lý Lâm thì mỗi tháng sẽ thưởng thêm cho Thư ký Lý thêm hai mươi phần trăm tiền lương”
“Ai da, cậu chủ ra sức như thế sao?”
“Ha ha, cho nên chuyện này chỉ định là phải làm”
Hai người cùng nhau đi vào thang máy, chờ đến khi đi lên tầng thứ ba mươi năm, cửa thanh máy đột nhiên mở ra.
Trùng hợp là Lâm Sơn Linh cũng đứng ở cửa thang máy, vẻ mặt thấy chết không sờn.
Tô Noãn Tâm cùng Thím Lý vừa nhìn thấy cô ấy thì không khỏi sững SỜ.
Lâm Sơn Linh nhìn thấy Tô Noãn Tâm, cũng trực tiếp trợn tròn mắt.
Vãi lìn.
Cô ấy vừa tan làm thì đã bị Lý Mạnh gọi điện thoại bảo đi lên ăn cơm.
Kết quả vừa ấn thang máy, chuẩn bị đi lên.
Thế mà lại trùng hợp như vậy sao? Sắc mặt cô ấy có chút cứng ngắc nói: “Tô…… Cô Tô”
Tô Noãn Tâm cười híp mắt nói: “Trợ lý Lâm tan làm sao! Vậy thì thật là tốt, người nhà tôi đã đem đồ ăn tới, chúng ta cùng lên tầng ăn cơm trưa đi”
Thím Lý nghe nói là Trợ lý Lâm, hai con mắt, đều cùng dính người Lâm Sơn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chu-la-cua-em/1206353/chuong-1101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.