Tất cả mọi người trực tiếp bị một màn này dọa trợn tròn mắt.
Tiêu Bảo Vỹ và Quý Quân phản ứng cực nhanh, đưa tay kéo tay bà cụ, giải thoát cho tóc Hứa Bảo Châu.
Kết quả bà cụ bị hai người lôi kéo khiến cho lực nắm ngày càng mạnh hơn.
Hứa Bảo Châu bén nhọn gào lên: “A … Đừng kéo nữa, càng kéo càng đau…”
Bà Lan cũng tiến lên, lấy móng tay sắc nhọn cào lên mặt Hứa Bảo Châu thành mấy đường xước đỏ.
Tô Noãn Tâm trực tiếp sững sờ.
Ôi mẹ ơi……
Bà già này mắt kém nhận nhầm người rồi sao?
Nếu bà ta cào mặt cô… giật tóc cô, Tô Noãn Tâm thật sự không dám nghĩ đến.
“Chó cái! Cô dám sai người ra tay với cháu tôi! Cô thật sự cho rằng đây là chuyện con nít sao? Cho dù thăng nhóc nhà họ Lệ kia tự mình đến cầu xin trước mặt bà già này, tôi cũng không sợi! Cô là cái thá gì?”
Tô Noãn Tâm nhìn Hứa Bảo Châu liên tục hét lên thảm thiết, nhíu mày: “Bà bị mù à? Tôi mới là Tô Noãn Tâm”
Có thể là vì bà Lan và bà cụ Lan mắng hăng say quá nên không để ý tới lời nói của cô.
Từng cái tát liên tục đánh lên mặt Hứa Bảo Châu khiến sắc mặt Quý Quân tối sâm.
Có vẻ như Quý Quân có một chút quan tâm đến Hứa Bảo Châu.
Dù sao cũng là bạn gái của mình, bị đánh thành như vậy… cũng không kiềm chế nổi.
“Bà cụ Lan, bà Lan! Các người tìm nhầm người rồi, đây là bạn gái của tôi, Hứa Bảo Châu, không phải Tô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chu-la-cua-em/1206380/chuong-1127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.