Tô Noãn Tâm lại ngáp thêm một cái, dụi dụi mắt, liền nằm xuống chỗ bên cạnh Lệ Minh Viễn.
Trên một chiếc xích đu giường đôi, cô nằm lên đùi của Lệ Minh Viễn mới ngủ được.
Nếu không thì, ở biên giới lạ lẫm, ở nơi lạ lãm này, còn ngủ ngoài trời, đúng thực là khiến cho người ta không có cảm giác an toàn.
Một tay của Lệ Minh Viễn khế vuốt ve mái tóc dài của cô, tay còn lại thì cầm lấy một cuốn sách bản tiếng Anh của một tác giả nổi tiếng mà đọc.
Từng giây từng phút trôi qua.
Trong ống kính máy quay, cảnh tượng của hai người từ ảnh động chuyển thành ảnh tĩnh, nếu Lệ Minh Viễn không thỉnh thoảng lật trang sách, thì người ta còn tưởng rằng đây là một bức tranh phong cảnh đẹp đễ rồi.
Chưa nói đến bối cảnh phía sau dễ nhìn, ngay cả hai người trong ống kính cũng đẹp đôi một cách kỳ lạ.
Đó là một buổi chiều nhàn nhã, cô gái ngủ say trên đùi người đàn ông.
Người đàn ông không không nhúc nhích, chỉ im lặng đọc sách.
Bàn tay thỉnh thoảng võ về sau lưng cô gái mỗi khi cô ấy động đậy giống như đang dỗ trẻ con ngủ.
Sợ cô không ngủ không yên còn nhẹ nhàng vỗ hai cái khiến cô yên tâm ngủ tiếp.
Mà những cặp đôi khác không muốn lãng phí thời gian đã ra ngoài đi dạo phố, lướt sóng,chụp ảnh hoặc ngồi du thuyền.
Chỉ có một đôi duy nhất trước mặt này, một người đọc sách, một người ngủ trưa nhìn vô cùng thư giãn.
Không giống đang đi nghỉ phép mà giống cuộc sống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chu-la-cua-em/1206590/chuong-1254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.