Đợi trời gần tối, tôi dựa theo địa chỉ mà Lí Tuyết đưa đi tới nhà cô ta. Cô ta ở trong một khu nhà cao tầng, đây là khu tốt nhất ở trong trấn chúng tôi . Tôi có nghe qua, tiền thuê nhà ở đây mỗi tháng cũng phải 2000 đồng, hơn thế nữa là còn là chung cư đơn, chỉ có 1 phòng mà thôi. Nơi mà người có tiền mới ở được như vậy, khiến tôi đứng ngoài cũng cảm thấy có chút cao sang. Dẫu sao thì ở những khu khác trong trấn, tiền thuê nhà mỗi tháng cũng phải vài trăm đồng. Sau khi tìm được đến nhà Lí Tuyết, cô ta rất nhiệt tình đón tiếp tôi vào nhà, còn rót nước mời tôi, cười cười nói nói: “Cuối cùng cậu cũng đến, tôi còn sợ cậu cho tôi leo cây nữa chứ. Dù sao thì trước đây các cậu chưa từng đến, khiến tôi rất lo lắng.” Tôi nhẹ giọng nói: “Nếu như tôi đã đồng ý với cô, thì nhất định sẽ không để cô phải leo cây. Có điều tôi hơi tò mò rằng, cô luôn miệng nói rằng mình phải trả thẻ tín dụng, vậy sao vẫn còn ở được nơi đắt tiền như thế này?” Lí Tuyết cười lớn đáp “Tôi ở đây không cần phải trả tiền thuê nhà thì muốn nói gì chẳng được.” Tôi ngạc nhiên hỏi: “Thật sao? Bọn họ cho cô thuê nhà mà không thu tiền?” Lí Tuyết giải thích : “Tôi có nhiều bạn trai, lúc nào cần trả tiền nhà, gọi họ đến đưa tiền cho tôi là được.” Tôi nghe được những lời này, ấn tượng xấu của tôi về Lí Tuyết lại càng tăng thêm. Nói thực lòng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chu-nhan-cau-nai-ha/220161/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.