Sự chú ý của Lâm Khê đang tập trung vào một điểm nhô ra trên tường, cô trả lời qua loa: "Mau đi, chỉ là bạch cương thôi, đ.â.m vào n.g.ự.c trái là được. Nếu lỡ bị xác sống cắn, tôi có cách chữa."
Cô vòng qua con bạch cương đang di chuyển chậm chạp, tiến thẳng đến bên đó, ấn vào chỗ tường trắng nhô lên, chiếc tủ quần áo rung lắc mạnh, một cánh cửa hiện ra trước mặt.
Nguồn âm khí chính là ở đây.
Lâm Khê nhanh chóng biến mất, để lại hai người cùng với con bạch cương trong phòng.
Bạch cương hít hít, hơi thở sống của người kia biến mất, bên này lại xuất hiện hai luồng hơi thở mới.
Hắn dừng lại, đứng tại chỗ nhảy nhảy một hồi, rồi đổi hướng tiếp tục nhảy tới trước.
"Hô hô hô..."
Mùi sống thơm phức, muốn ăn quá.
Quý Hành lùi lại, tay cầm kiếm đào nhỏ run cầm cập, muốn khóc mà không khóc nổi.
Đường do mình chọn, dù rơi nước mắt cũng phải đi tiếp.
Quý Hành yếu ớt gọi: "Anh Phú Quý..."
Tiền Phú Quý cũng đang run, ông ta sờ sờ trán trọc lóc, tự trấn an mình: "Không sợ, không sợ, Phú Quý không sợ, vì ông nội, vì Kim Tỏa Ngọc Quan, xông lên!"
Thân hình mập mạp của ông ta lao tới chỗ xác sống, Quý Hành nuốt nước bọt, hai tay nắm chặt thanh kiếm đào lao lên.
"Phú Quý, tôi tới giúp ông đây."
"Xông lên, đánh đi!"
Hai người vừa tới gần, bạch cương há miệng, lộ ra hai chiếc răng nanh dài, "Hô hô hô."
Ngày càng thơm, cực kỳ muốn ăn.
Hắn nhảy qua nhảy lại, cuối cùng quyết định
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chu-tich-phu-nhan-lai-bay-sap-boi-roi/2716217/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.