Thú vị vô cùng? Cái chỗ vừa bẩn vừa hôi đó mà thú vị? Đường Chấn Vân chợt nhớ lại da đầu của Tôn Lâm bị l*t tr*n, bất giác rùng mình.
“Vậy tôi sẽ xem lại phòng ngủ tầng hai lần nữa.” Đường Chấn Vân nói.
Anh không nghe thấy Hạ Mạc trả lời, nhưng đoán chắc Hạ Mạc sẽ đặc biệt hứng thú với đám dòi trong cái bát bẩn mà ai cũng thấy ghê tởm.
Phòng trên tầng hai thoạt nhìn giống như phòng ngủ bình thường của một cặp vợ chồng: trên tường treo ảnh cưới, giá áo treo áo vest của người chồng, dưới gầm giường có một đôi dép của nam và một đôi của nữ, trong tủ áo treo cả đồ của nam lẫn nữ. Tuy nhiên, nếu quan sát kỹ sẽ nhận ra chỉ có một người sống ở đây. Bởi vì trên tủ đầu giường chỉ có một cái ly, trong nhà tắm cũng chỉ có một cốc đánh răng, trên giường chỉ có một cái gối, hai ngăn kéo trong tủ ngăn kéo thì trống trơn, ba ngăn còn lại đều chứa đồ lót của phụ nữ. Nhìn kỹ hơn thì áo vest của đàn ông trên giá đã phủ đầy bụi.
Đường Chấn Vân cho rằng chỉ có Tôn Lâm sống ở phòng này, còn tầng ba là phòng làm việc của bà ta. Giống như mẹ mình, Tôn Mai có phòng ngủ riêng ở căn phòng tầng hai, còn căn gác xép tầng ba là phòng làm việc của cô ta. Trong ngôi nhà này, hai mẹ con đều có phòng ngủ và không gian làm việc riêng.
Anh tiếp tục lục soát tủ ngăn kéo. Trước đây anh chỉ mở ra nhìn qua, lần này anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chu-tuoc-duong-quy-ma-tinh/2910975/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.