Bạch Trú sắp bị hành động của người cha đáng ghét của mình làm tức điên lên, nhưng khi nhìn thấy Kỷ Phồn Âm mỉm cười, cậu ta lại không thể tức giận, đành phải cắn chặt răng lựa chọn giải thích với Kỷ Phồn Âm trước: "Không phải tôi bảo ông ta tới đây."
Kỷ Phồn Âm không đáp lời, chỉ duy trì nụ cười trên mặt rồi chớp chớp mắt.
Còn bên kia, thư ký Bạch Chính Diệp như có điều suy nghĩ, ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt quan sát Kỷ Phồn Âm và Bạch Trú một chút, hai tay rũ xuống bên cạnh không nói gì.
"..." Bạch Trú hít sâu một hơi, cứng nhắc nói với Kỷ Phồn Âm, "Cô trở về đi, nơi này để tôi giải quyết."
"Bạch tiên sinh là khách hàng của Studio." Lúc này, Kỷ Phồn Âm mới không nhanh không chậm nói, "Để một thực tập sinh vừa mới tới một ngày tiếp đãi ông ấy thật sự là không lễ phép."
Bạch Chính Diệp lập tức nhíu nhíu mày: "Kỷ tiểu thư, vị ‘thực tập sinh vừa mới tới một ngày' là con của tôi, nó đương nhiên có tư cách chiêu đãi bất luận người nào."
Trong lời nói của ông ta cũng có chút ý răn dạy.
―― con trai Bạch Chính Diệp tôi đến cái studio nhỏ bé của mấy người thực tập, cô không cố gắng ưu đãi nó, mà lại coi nó như là thực tập sinh bình thường hay sao?
Bạch Chính Diệp nói lời này xong trong lòng còn rất là tự tin, ông ta cảm thấy mình ra mặt bênh vực cho Bạch Trú như vậy, con trai ngoài miệng không nói, nhưng trong lòng chắc chắn rất cảm động.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuc-nghiep-the-than-luong-gio-muoi-van/1058226/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.