"Ngày xửa, ngày xưa, có một cô gái nhỏ tên là Kỷ Phồn Âm." Kỷ Phồn Âm chậm rãi nói, "Cô gái đó có bộ não rất thông minh, nhưng tâm linh lại vô cùng nhạy cảm và yếu ớt, cô ấy khát vọng thân tình,cả hai đối với cô ấy mà nói như một con dao hai lưỡi..."
Kỷ Phồn Âm chọn lọc ra một vài chuyện của Kỷ Phồn Âm để nói.
Không phải là vì để Lệ Tiêu Hành biết và tin tưởng vào những câu chuyện quái dị loạn thần này, mà là vì để anh ta có thể biết anh ta rốt cuộc đã bỏ lỡ, đã làm sai điều gì.
Đối với Hải Vương mà nói, nhìn người là một trong những kỹ năng quan trọng nhất.
Như vậy, việc Kỷ Phồn Âm biết "Người có lòng khống chế mạnh nhất kỳ thật cũng là người dễ bị thuần phục nhất" cũng là chuyện đương nhiên.
Trong suốt quá trình quen biết mấy tháng, Kỷ Phồn Âm đã sớm hoàn thành cái trình tự này lên trên người của Lệ Tiêu Hành rồi.
Đương nhiên, mục đích chủ yếu của Kỷ Phồn Âm là vì muốn hoàn thành yêu cầu của khách hàng.
Tiếp theo, cô cảm thấy chưa chắc sẽ dùng tới, chỉ là lo trước khỏi hoạ.
Kết quả hiện tại đã phải dùng đến.
Trong suốt quá trình mấy chục phút kể chuyện chậm rãi của Kỷ Phồn Âm, tiếng hít thở thống khổ của Lệ Tiêu Hành đã dần dần bình tĩnh lại.
Đến cuối cùng, lúc Kỷ Phồn Âm dừng lại uống một ngụm nước, Lệ Tiêu Hành mới có dư lực trầm giọng hỏi cô: "Những gì cô nói nãy giờ đều là thật?"
"Nếu như anh muốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuc-nghiep-the-than-luong-gio-muoi-van/1058234/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.