Kỷ Phồn Âm không ngờ Lệ Tiêu Hành lại có phản ứng như vậy.
Không, phải nói là cô có nghĩ tới, nhưng ý tưởng này chỉ thoáng qua một cái rồi biến mất.
Bởi vì... Nói như thế nào đây nhỉ, thực sự là quá buồn cười, quá hoang đường, quá là không biết xấu hổ.
Kỷ Phồn Âm biết Lệ Tiêu Hành là một tên bệnh tật yếu ớt nhưng lại theo chủ nghĩa hoàn mỹ.
Lúc anh ta cảm thấy mình tạm thời không có cách nào khống chế được Kỷ Hân Hân, anh ta thậm chí còn lựa chọn trở thành đồng phạm của cô ta, coi đám theo đuổi dưới váy Kỷ Hân Hân giống như là đồ chơi của cô ta để đối đãi;
Anh ta cũng sẽ không thẳng thắn nói với Kỷ Hân Hân là mình "Yêu" cô ta, bởi vì thứ này cũng ngang với việc giao lá bài tẩy của mình vào trong tay Kỷ Hân Hân.
Chỉ sau khi được Kỷ Phồn Âm từng bước một chỉ đạo, Lệ Tiêu Hành mới tìm về được cảm giác khống chế trên người Kỷ Hân Hân.
Nói một cách khác, Lệ Tiêu Hành hiện tại đã vô cùng bành trướng.
Anh ta đã bắt đầu cảm thấy, mình cũng có thể linh hoạt vận dụng tri thức học được để khống chế thêm cả Kỷ Phồn Âm.
Ở trong cái thế giới mà EQ phổ biến của mọi người tương đối thấp, Kỷ Phồn Âm không nhịn được đặt ra nghi vấn: Chẳng lẽ mấy người này sau khi thu hoạch được kỹ năng mới thì trong đầu không có một suy nghĩ đột phá tốt đẹp nào giúp ích cho đời hay sao? Sẽ chỉ nghĩ đến việc đi làm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuc-nghiep-the-than-luong-gio-muoi-van/1058237/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.