Kỷ Phồn Âm cảm thấy chín giờ tan làm là một khoảng thời gian khá là hợp lý.
Chí ít cũng tốt hơn nhiều so với 0 giờ trước kia.
Có lẽ là vừa nãy bị cô đâm cho hai nhát dao nên ba giờ sau đó Bạch Trú không còn dám làm gì gây phiền toái cho Kỷ Phồn Âm nữa, nhưng cũng không nói lời gì.
Nói chung là rất là ngoan, Kỷ Phồn Âm nói cậu ta đi về phía đông cậu ta tuyệt đối không dám đi về phía tây, rau quả cũng ăn rất sạch sẽ.
Kỷ Phồn Âm nghĩ nghĩ, có lẽ vì bị cô dọa là sẽ khai trừ ra khỏi danh sách khách hàng nên e sợ rồi.
Lúc cô chuẩn bị rời khỏi, ngồi ở cửa ra vào đi giày, Bạch Trú vẫn đứng ở cách đó không xa nhìn cô.
Kỷ Phồn Âm đi giày, nhẹ nhàng đạp một cái lên thảm sàn, sau đó quay đầu lại hỏi Bạch Trú một vấn đề khá là quan trọng: "Tiền của cậu còn đủ không?"
Bạch Trú chỉ là một sinh viên, cho dù người nhà có cho cậu ta nhiều tiền đến thế nào, cũng không quan tâm đến cuộc sống riêng tư của cậu ta như thế nào thì khi trông thấy cậu ta tiêu cả mấy trăm triệu như vậy thì dù sao cũng nên quan tâm một chút chứ nhỉ?
Kỷ Phồn Âm từng nghĩ đến rất nhiều thứ ở trong lòng, thậm chí còn nghĩ đến cảnh " mẹ Bạch cầm chi phiếu tám trăm triệu tới cửa" bắt cô trả lại.
Nhưng kết cục đương nhiên là vẫn phải cầm chi phiếu rời đi.
"Ai cần cô lo." Bạch Trú lạnh lùng nói.
Kỷ Phồn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuc-nghiep-the-than-luong-gio-muoi-van/1058269/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.