Thời tiết Hi Lạp rất tốt, lúc máy bay đáp xuống đất trời mới tờ mờ sáng, bầu không khí sảng khoái lạ thường.
... Nhưng Kỷ Phồn Âm không ôm tâm thế đi du lịch, cô phải đi công tác.
Bạch Trú không ở khách sạn, ở chỗ này, nhà cậu ta có một căn hộ nghỉ phép chuyên dụng, bình thường để đó không dùng thì cho người ta quản lý, đến lúc cần nghỉ phép thì sẽ đi qua ở vài ngày, có thể nói là một hành vi vô cùng xa xỉ.
Nhưng với một số ít người mà nói, đây chỉ là chuyện thường ngày.
Những chuyện khiến Bạch Trú không thoải mái, ngột ngạt xảy ra ở trong phòng chờ máy bay, lập tức tiêu tan không còn sót lại một chút nào khi cậu ta vừa giẫm chân lên đất Hi Lạp, cậu ta đến chỗ ở xong liền tiện tay cất hành lý đi, nở nụ cười thật tươi: "Chị, em dẫn chị đi chỗ này."
Kỷ Phồn Âm đánh giá căn phòng: "Ngồi máy bay lâu như vậy, em hình như còn chưa có ngủ, có muốn nghỉ ngơi một chút hay không?"
Do hai bên chênh lệch giờ giấc nên lúc đến đây mới vừa sang bình minh, hiện tại trời còn chưa sáng rõ, đáng lẽ nên đi ngủ đến khi trời đủ sáng mới đúng.
"Em không mệt." Bạch Trú cầm một chuỗi chìa khoá được đặt ở trên tủ giày, thần thái rực rỡ nói, "Đi thôi, đó là lý do mà em thích tới Hi Lạp đó."
Kỷ Phồn Âm thật ra hơi mệt, cô không thích đi máy bay lắm.
Nhưng mà khách hàng tràn đầy phấn khởi như thế, Kỷ Phồn Âm đương nhiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuc-nghiep-the-than-luong-gio-muoi-van/1058307/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.