Cha Lệ Tiêu Hành đưa tay ra ngăn cản đường đi của Kỷ Phồn Âm.
Người đàn ông trung niên cao lớn, mắt sâu, thần tình nghiêm túc nói: "Những chuyện cần cô làm còn chưa kết thúc."
"Công việc của tôi đã hoàn thành, " Kỷ Phồn Âm quay người nhìn về phía Lệ Tiêu Hành, "Anh ta đã biết phải làm như thế nào mới có thể khôi phục."
Cha Lệ nhìn thoáng qua Lệ Tiêu Hành, nhăn nhăn lông mày lại.
"Trọng điểm là anh ta có muốn làm như thế hay không." Kỷ Phồn Âm nói, "Có đôi khi ông cũng không thể đánh thức một người đang giả vờ ngủ, không phải sao?"
Cô lách qua cánh tay cha Lệ đi ra ngoài, lần này cô không còn bị ngăn cản nữa.
Gian phòng mà vừa rồi Phạm trợ lý chỉ cho Kỷ Phồn Âm có lẽ chính là vị trí của Kỷ Hân Hân.
Kỷ Phồn Âm gần như không mất quá nhiều công sức để tìm được cô ta ―― ở trước cửa căn phòng có một người đàn ông mặc âu phục đứng gác, nói vệ sĩ cũng không giống vệ sĩ, nói trợ lý cũng không phải trợ lý.
Lúc Kỷ Phồn Âm gõ cửa, người đàn ông mặc âu phục kia chỉ nhìn cô một cái, chẳng hề làm gì.
Trong phòng truyền đến tiếng trả lời khàn khàn: "Mời vào."
Kỷ Phồn Âm liền tiến vào.
Kỷ Hân Hân ngồi một mình trên cái ghế sa lon, lúc giương mắt lên nhìn thấy người tới là cô, cô ta vô thức rụt người lại, che phần bụng dưới nói: "Ai bảo cô tới?"
"Tiền." Kỷ Phồn Âm không tới quá gần, cô đứng ở gần cửa, "Cô biết rõ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuc-nghiep-the-than-luong-gio-muoi-van/1058491/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.