Trong lòng Lạc Thanh Chu lập tức khẩn trương, lại ngẩng đầu nhìn về chỗ cổng vòm, nói thầm: Chắc không phải đầu người hay là thi thể chứ?
Chần chờ một chút, hắn đánh bạo, dùng tay đào xuống.
Lại đào mấy tầng đất, thình lình xuất hiện một cái hộp gỗ nhỏ.
Mặt ngoài hộp gỗ kia đen như mực, dưới ánh trăng hiện ra ánh sáng âm u lạnh lẽo, nhìn qua âm khí thâm trầm, giống như một chiếc quan tài nhỏ.
Gió hồ lạnh thấu xương, ánh trăng thanh lãnh.
Lạc Thanh Chu nhìn hộp gỗ trong hố, cảm thấy ớn lạnh trước nay chưa từng có.
Lại ngẩng đầu nhìn cổng vòm cách đó không xa.
Sau đó hắn hít sâu một hơi.
Đánh bạo, đưa tay mở ra.
Trong hộp gỗ không có đầu người, cũng không có thứ gì đáng sợ, chỉ có một quyển sách trang bìa ố vàng.
Lạc Thanh Chu sửng sốt một chút, đưa tay mở sách ra.
Lập tức con ngươi co rụt lại!.
Bìa quyển sách kia xuất hiện mấy chữ to: «Quỳ Hoa Bảo Điển »!
- Muốn luyện công này, trước phải tự cung...
Trong đầu của hắn trong nháy mắt xuất hiện mấy chữ lớn này.
Không đúng!
Hắn lại đưa xát vào nhìn kỹ thêm chút, chữ đầu tiên trên sách lại không phải chữ “Quỳ”, mà là chữ “Cúc”!.
Cúc Hoa Bảo Điển?
Khóe miệng hắn co quắp mấy lần.
Tu luyện «Quỳ Hoa Bảo Điển » thì phải cắt mất tiểu đệ đệ, chẳng lẽ tu luyện «Cúc Hoa Bảo Điển » này, cần phải cắt hoa cúc phía sau?.
Cái này cũng quá dữ đi!.
Không biết cắt trĩ có tính hay không...
Nhưng mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chue-te-vo-dich-hoa-tien-tuu/2782028/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.