Trong lòng Lạc Thanh Chu không khỏi âm thầm khó chịu: “Là ngài muốn nghe lấy ra đi khoe khoang cho đám tiểu tỷ muội kia thì có”.
Sau khi từ hậu viện ra ngoài, Lạc Thanh Chu lại đi “Linh Thiền Nguyệt cung”
Cửa sân mở ra.
Lạc Thanh Chu gõ vài cái lên cửa, không ai đáp lại, đi thẳng vào.
Xe nhẹ đường quen đi tới hậu hoa viên.
Trong lương đình bên hồ nước, đạo thân ảnh tuyết trắng vẫn như cũ an tĩnh ngồi ở chỗ đó, xem sách.
Bách Linh một bộ váy hồng, tư thái xinh đẹp đứng cạnh lan can, cầm trong tay một nhành hoa mai, một chân nhỏ mang theo váy hồng nhẹ nhàng đung đưa dưới lan can, đang ngẩn người nhìn xem bông tuyết ngoài đình.
Hạ Thiền không thấy tăm hơi.
Tiếng bước chân của Lạc Thanh Chu đánh thức Bách Linh đang ngẩn người.
Bách Linh nhìn thấy hắn, lập tức mặt mày hớn hở, trên mặt lộ ra hai cái lúm đồng tiền ngọt ngào, đang muốn chào hỏi, tựa hồ đột nhiên lại nghĩ đến chuyện tối hôm qua hắn vô lễ khinh bạc, nụ cười trên mặt lập tức lại biến mất, nghiêm mặt, thân thể uốn éo, cái cằm giương lên:
- Hừ!
Lạc Thanh Chu không để ý tới nàng, đi đến ngoài đình, cúi đầu chắp tay với Tần đại tiểu thư đang xem sách trong sảnh.
- Đại tiểu thư.
Chờ đợi mấy giây, Lạc Thanh Chu ngẩng đầu, lúc đang muốn cáo từ, Tần Khiêm Gia lại đột nhiên ngước mắt nhìn hắn, mở miệng nói:
- Đi xem Hạ Thiền một chút.
Ánh mắt Lạc Thanh Chu ngưng tụ, trên mặt lộ ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chue-te-vo-dich-hoa-tien-tuu/2782195/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.