Lạc Thanh Chu phất phất tay, đi ra cửa.
- Cô gia! Cô gia... A!
Bách Linh vừa muốn đuổi theo, đột nhiên kinh hô một tiếng.
Lạc Thanh Chu không hề có điềm báo trước đột nhiên quay người, ôm lấy nàng, đè nàng ngã lên trên mặt bàn, cúi đầu nhìn nàng.
- Cô gia... Thối cô gia...
Bách Linh ngửa mặt nằm lên bàn, mái tóc tán loạn, hai tay mở ra, hai chân triển khai, gương mặt xinh đẹp đỏ ửng, trong mắt mê ly, nhẹ nhàng cắn môi phấn, một bộ dáng ngượng ngùng muốn từ chối lại ra vẻ mời chào.
Lạc Thanh Chu cúi đầu xuống, hôn lên đôi môi phấn nộn của nàng, lại thuận môi của nàng, hôn đến cằm, sau đó, lại hôn đến cổ...
- Cô gia... Thối cô gia... Xấu cô gia... Sắc cô gia...
- Ô... Người ta không muốn... Dây buộc dây buộc ở phía sau... Mở...
…
Một ngày này.
Từ trên xuống dưới nhà họ Tống đều đắm chìm trong vô tận bi thống.
Trong vòng một đêm, nhi nữ cùng thứ nam song song chết thảm, một người hài cốt không còn, một người thi thể bị hủy.
Còn có chuyện thảm hơn chuyện này sao?
Gia tộc khác trong Mạc Thành và đủ loại nhân vật giao hảo với Tống gia đều đi đến Tống gia phúng viếng.
Tần gia tự nhiên cũng có người đi.
Mặc kệ hai nhà âm thầm có cừu hận gì, nhưng phải làm đủ lễ tiết bên ngoài.
Dù sao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chue-te-vo-dich-hoa-tien-tuu/2783688/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.