Vẻ mặt Lạc Thanh Chu bình tĩnh nói:
- Thật có lỗi, Nguyệt Vũ cô nương, tại hạ mỗi ngày trong nhà đọc sách, rất ít đi ra ngoài, mà tại hạ cũng không am hiểu thi từ, cho nên đối với mấy thứ này *****̃ng không chú ý.
Nguyệt Vũ mỉm cười nhìn hắn, không nói gì thêm.
Lạc Thanh Chu quay đầu, xốc màn cửa bên cạnh lên, nhìn thiếu nữ phía ngoài nói:
- Mệt không?
Châu nhi ngẩng đầu cười nói:
- Cô gia, nô tỳ không mệt đâu.
Lạc Thanh Chu nhìn nàng một cái, nói:
- Ta hỏi Hạ Thiền cô nương.
Châu nhi: - ...
Ánh mắt Hạ Thiền nhìn thẳng phía trước, gương mặt xinh đẹp lạnh lùng, không để ý hắn.
Lạc Thanh Chu buông rèm xuống, quay đầu, ánh mắt nhìn qua đụng phải ánh mắt thiếu nữ đối diện.
Hai người đều không nói gì thêm.
Xe ngựa rất nhanh tới cửa chính phủ thành chủ.
Cửa chính, rất nhiều binh sĩ khoác ngân giáp trong tay cầm ngân thương.
Lạc Thanh Chu có thể rõ ràng cảm nhận được trên thân những binh sĩ này tán phát nồng đậm sát khí, hiển nhiên đều là binh sĩ đi ra từ chiến trường chết chóc.
Nguyệt Vũ tư thái thướt tha, dẫn đường phía trước.
Tại đến cửa cung điện, hộ vệ đưa tay ngăn cản Hạ Thiền và Châu nhi phía sau.
Lạc Thanh Chu quay đầu nhìn về phía hai thiếu nữ nói:
- Các ngươi ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chue-te-vo-dich-hoa-tien-tuu/2785877/chuong-415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.