Tống Như Nguyệt nghe xong, mặt mũi tràn đầy nghi hoặc:
- Cái gì còn không có nghĩ kỹ?
Tần Vi Mặc nhìn nàng, ánh mắt phức tạp nói:
- Mẫu thân, các ngươi chuẩn bị để tỷ tỷ bỏ tỷ phu, sau đó lại để tỷ phu ở rể cho ta phải không?
Tống Như Nguyệt gật đầu nói:
- Đúng vậy, dù sao Khiêm Gia *****̃ng không thích tiểu tử kia, mà chuyện này cũng là Khiêm Gia chủ động nói. Vừa hay, ngươi và tiểu tử kia lưỡng tình tương duyệt, Khiêm Gia bỏ hắn, hắn lại đi theo ngươi, hoàn mỹ.
Tần Vi Mặc thấp giọng nói:
- Không có chút nào hoàn mỹ.
Tống Như Nguyệt cau mày hỏi lại:
- Có ý tứ gì?
Tần Vi Mặc ngẩng đầu, đối mặt cùng ánh mắt nàng:
- Mẫu thân, người biết Vi Mặc có ý gì mà. Thân thể Vi Mặc không tốt, bất cứ lúc nào cũng sẽ... Cho nên, Vi Mặc không muốn làm chính thê của tỷ phu, Vi Mặc chỉ muốn... Chỉ muốn làm thiếp của tỷ phu, hoặc là, cứ như vậy... Vẫn là cô em vợ...
Vừa nghe lời này, đầu lông mày Tống Như Nguyệt lập tức hung hăng co quắp mấy lần, lập tức sầm mặt lại, cả giận nói:
- Ngươi nghĩ hay lắm! Ta nhổ vào! Là tiểu tử thúi kia nghĩ hay thật! Hắn nằm mơ! Hắn si tâm vọng tưởng! Nghĩ cũng đừng nghĩ! Ngươi nói thực cho mẫu thân ngươi biết, có phải tiểu vương bát đản (rùa rụt cổ) dạy ngươi nói ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chue-te-vo-dich-hoa-tien-tuu/2786149/chuong-530.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.