Thẩm Triệt lắp bắp kinh hãi, chẳng lẽ đạo diễn Peterson quyết định cho Tần Tu cơ hội thứ hai, vậy nên Tần Tu hôm nay mới có thể phá lệ cho cậu nhiều đường ngọt thế này? Nghĩ như vậy, tâm tình lại trở nên phức tạp: “Cô ấy nói gì cơ?”
“Thời gian diễn ra lần thử vai cuối cùng đã đẩy lên vào ngày 27 cuối tháng. Bọn họ hy vọng cậu có thể tới.” Tần Tu nói.
Thẩm Triệt có chút ngoài ý muốn. Không ngờ rằng thời gian thử vai lại lùi lại. Đến ngày 27 không biết chân cậu có thể hồi phục hoàn toàn không? Không phải hoàn toàn không có hy vọng nhưng cũng chẳng nắm chắc 100%. Đây cơ bản là vấn đề hên xui. Mà chuyện cậu quan tâm hơn vẫn là chuyện của Tần Tu: “Còn gì khác nữa không?”
“Không.” Tần Tu đáp, cho xe chậm rãi chạy qua hàng người đang dàn ngang, nói: “Bọn họ bảo cậu suy nghĩ cho kỹ rồi gọi điện lại.”
“Tôi chắc chắn không đi được.” Thẩm Triệt bất đắc dĩ nhún nhún vai, lấy di động ra chuẩn bị gọi điện từ chối.
“Không cần gọi nữa.” Tần Tu bình tĩnh nói, “Tôi đã thay cậu đồng ý rồi.”
Thẩm Triệt cầm di động sửng sốt nhìn về phía Tần Tu vẫn không chớp mắt lái xe, gần như không thể tin vào lỗ tai mình: “Anh…. anh thay tôi đồng ý sao?”
Tần Tu cúi đầu liếc qua cái chân của Thẩm Triệt: “Vừa nãy cũng hỏi bác sĩ rồi. Chân cậu thay ba lượt thuốc nữa là có thể tháo băng vải. Vậy sau đó còn thời gian cả một tuần, tôi thấy thế là đủ. Chỉ có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chung-cu-cua-cac-anh-de/1628404/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.