Bị Xán Xán nằng nặc đòi hỏi, ba người đánh xe đến vườn Tuổi trẻ.
Đúng ngày cuối tuần, du khách đông khác thường, phần lớn là cha mẹ đưa con em tới chơi, chỉ Xán Xán là lớn đầu mà chủ động đòi tới.
Qua cửa công viên, đưa mắt nhìn khắp, miên man cỏ hoa. Đi chỗ nào trước đây? Xán Xán nhất thời không biết. Cao Vũ tiến lên trước, chợt dừng lại, quay mình vẫy cô:
- Bé ngoan, anh dẫn bé đi cầu thang trượt.
Hả! Định chọc tức hả, sao gọi người ta là bé con! Xán Xán tức, chỉ thẳng tay về phía đông người đang xếp hàng, la to:
- Em muốn đi xe leo núi!
Triệu Noãn Noãn đột ngột tái xanh mặt:
- Xán Xán, chỗ đó… đông lắm, xếp hàng dài dằng dặc, đi chơi trò khác đi!
- Mặc kệ! Hôm nay người đông, chơi trò gì chả phải xếp hàng!
- Cô kiên quyết không chút dao động.
Chỗ kia có xếp hàng đâu? – Triệu Noãn Noãn chỉ tay, Xán Xán nhìn theo, bỗng nhiên giật thót mình. Cách đ
ó không xa, trò chơi ngựa gỗ đang quay vùn vụt, trên đó là những cô bé khuyết răng tóc tết nơ hồ hởi cưỡi.
- Đó là trò của trẻ con, em không chơi! – Xán Xán bực tức lườm Triệu Noãn Noãn, hai kẻ này thật coi thường Tô Xán Xán quá, phụ lữ 25 tuổi đương nhiên phải chơi trò xe vượt núi mới đáng mặt. Nói rồi, mặc kệ hai người, cô vén chân chạy đi xếp hàng.
Cao Vũ nhún vai theo sau. Triệu Noãn Noãn miễn cưỡng đi heo. Dòng người xếp hàng chơi trò xe qua núi vòng vo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chung-minh-lay-nhau-di/268079/quyen-10-chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.