Những món đồ đôi cô âm thầm mua cho cả hai bị cô vứt vào thùng rác;
Những bức ảnh chụp lén cùng Đoàn Lâm Chu bị cô cắt thành từng mảnh nhỏ.
Xử lý xong mọi thứ, cô trở về phòng.
Khoảnh khắc cánh cửa đóng lại, Hướng Vân Lộc nghe thấy tiếng cửa mở bên dưới lầu.
Cô khóa trái cửa bên trong rồi tắt đèn, nằm co ro trong bóng tối trên giường.
Không lâu sau, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
Cộc cộc cộc, cộc cộc cộc.
"Lộc Lộc, mở cửa đi."
"Lộc Lộc, anh có thể giải thích."
Là giọng của Đoàn Lâm Chu.
Cô không đáp lại, nhưng nước mắt lại không kìm được mà rơi xuống.
Giải thích ư? Giải thích cái gì đây?
Giải thích rằng anh ta không xem cô là công cụ để trả thù? Hay là giải thích tại sao sau khi Tống Yểu Yểu đập vỡ tro cốt của bố cô, anh ta vẫn không đứng về phía cô?
Không lâu sau, tiếng gõ cửa ngừng lại, nhưng điện thoại của cô lại rung liên tục.
Hướng Vân Lộc nhìn Đoàn Lâm Chu vẫn đang gửi tin nhắn giải thích không ngừng, thế là vào thẳng trang cá nhân của anh ta, chặn rồi xóa luôn anh ta.
Cả đêm dài, mặc cho bên ngoài có xảy ra chuyện gì, Hướng Vân Lộc cũng không quan tâm.
Mãi đến hôm sau nghe thấy giọng mẹ, cô mới mở cửa, nhào vào vòng tay bà.
Mẹ cô không hiểu chuyện gì đã xảy ra, nhưng vẫn nhẹ nhàng vỗ lưng con gái, dịu dàng dỗ dành như khi cô còn nhỏ.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chung-ta-roi-se-khac-duong-khac-loi/1021270/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.