Thấy hắn không nói gì, ta lại đổi chủ đề, lại nói: “Nhưng nếu ngươi cưới ta, sau này sẽ có trái tim của nhạc phụ làm quan thị lang”
“Cho dù Lương gia muốn mua cho ngươi một chức quan, có cách thì vẫn hơn là không có cách gì, đúng không?”
Vừa đẹ doạ vừa dụ dỗ, cuối cùng cũng khiến Lương Mục động lòng.
Con chính thê của thương gia cũng chẳng đáng giá tiền, hắn cũng không phải con cả trong nhà.
Việc làm ăn này, chính xác là có lời.
*
Không giống với trên tiền triều, triều đại này vì chiến loạn mà dân cư giảm mạnh, việc hôn nhân gả cưới cũng không chịu hạn chế đạo hiếu.
Sau khi gả cho Lương gia, ta mới biết được Lương Mục còn có tám tiểu thiếp, bốn thông phòng.
Nhỏ nhất mới mười ba tuổi.
Bằng với tuổi khi ta mới vào Xuân Trú Lâu
Tiểu nha đầu kia tên là Thảo Nhi, chạy nạn từ nơi khác tới, bị bán vào Lương phủ.
Nghe nói đầu năm còn bị Lương Mục đá mà sảy thai.
Nhưng ta thấy ánh mắt của nàng khi nhìn Lương Mục lại sáng lấp lánh, kia rõ ràng là vui mừng và ngưỡng mộ.
Ta hỏi nàng: “Ngươi rất thích phu quân sao?”
Nàng gật đầu lia lịa.
Vì sao? Hắn đối với ngươi có tốt không?
Nàng nói tiếng phổ thông cũng không rõ ràng, không biết là trộn lẫn khẩu âm phương nào.
“Thiếu gia rất tốt với ta. Tuy ngài ấy đánh ta, lần trước bụng bị đá rất đau, nhưng cho ta ăn cơm no.”
“Khi ta ở nhà, cha cũng đánh ta, còn không cho ta ăn cơm, ta đói đến nỗi nửa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuong-menh-nu-cuu-nhai-thap-that-lo/2751354/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.