Lại nói về đám tỷ muội Mặc Tử, mua đủ vật dụng cần thiết, cơm nước cũng xong xuôi, trở lại trên thuyền, bắt đầu chuẩn bị để xuất phát.
Chuẩn bị xong xuôi hết. Ai biết Cầu Tam Nương nghỉ ngơi đến quá ngọ tỉnh lại, vẫn thấy thuyền chưa nhúc nhích. Liền bảo Mặc Tử đi hỏi.
Mặc Tử lên boong tàu, thấy rõ ràng trời quang mây tạnh, trên sông không gợn sóng, nhưng thuyền lớn nhỏ đều đứng ở bến tàu.
Vừa rồi khi nàng lên thuyền đã cảm thấy nghi ngờ, hiển nhiên lúc này vẫn không có thuyền rời khỏi. Là mọi người đặc biệt yêu thích Lộc trấn, đều dự định ở lại thêm hai ngày sao? Hay là xảy ra chuyện gì, bởi vậy không đi được?
Đi một vòng, kỳ quái chính là, không thấy một người chèo thuyền nào, cũng không nhìn thấy Tiêu Nhị Lang hay Thạch Lỗi ở quanh đây. Thực sự là bình thường không muốn gặp thì lúc nào cũng chạm mặt, hiện tại muốn tìm người, lại chơi trò trốn tìm. Nàng nghĩ nên đến chỗ Vệ phu nhân hỏi một chút, cho nên bước lên cầu thang, đi lên lầu hai.
Còn chưa quẹo vào bên trong hành lang, cửa gỗ tử đàn dựa vào hành lang đã không hề báo động mà mở ra, suýt chút nữa va vào người Mặc Tử. Người phía sau nhảy lên, kêu “a” một tiếng, Mặc Tử vội hô lên: “Cẩn thận phía sau có người.”
Trên lan can ở ngoài hành lang tầng hai, cửa mở, chặn lại đường đi. Nàng thử ngó đầu qua cánh cửa, chỉ nhìn thấy từ trong cửa lao ra một bóng người, hai tay che mặt chạy vào chỗ khuất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuong-su/2312244/quyen-2-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.