Trên xe, Hứa Mộng Du tò mò hỏi:
"Sao anh lại ở đây? Em đã nói hôm nay sẽ ra ngoài mà, sao anh lại đến?"
Hạ Tư Lê cười lạnh, ánh mắt sắc bén phản chiếu hình bóng cậu trong đó:
"Nếu anh không đến, làm sao có thể chứng kiến một cảnh tượng thú vị như vậy?"
Hứa Mộng Du tiến lại gần, đầu ngón tay khẽ siết lấy vạt áo gió của anh, giọng điệu mềm mại:
"Hạ Tư Lê, đừng để t@m đến bà ta. Đừng tin bất cứ lời nào bà ta nói."
Cậu khẽ thở dài, nhẹ giọng giải thích:
"Không phải anh không quan trọng với em. Chỉ là em không muốn kể với anh những chuyện đau lòng này. Giữa em và họ đã không còn gì liên quan. Em sẽ không quay về. Sau này, chúng ta hãy sống cuộc sống của riêng mình."
Hạ Tư Lê nhìn cậu, đáy mắt lóe lên tia thương xót:
"Đồ ngốc."
Anh thì thầm, giọng nói khẽ khàng nhưng mang theo sự kiên định.
"Em nghĩ anh sẽ tin lời bà ta sao? Anh chỉ thấy đáng thương cho em mà thôi. Đến cả anh cũng không biết em có xuất thân như vậy."
Hứa Mộng Du nắm chặt áo anh, ánh mắt chân thành:
"Từ nay về sau, chúng ta hãy ở bên nhau thật tốt."
Hạ Tư Lê bất ngờ nghiêng đầu nhìn cậu, khóe môi cong lên đầy ẩn ý:
"Vậy... Kết hôn với anh đi?"
"Hả???"
Hứa Mộng Du ngỡ ngàng tròn mắt nhìn anh.
Hạ Tư Lệ nhún vai, thản nhiên nói:
"Không phải em nói muốn bên nhau sao?
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuong-trinh-hen-ho-do-vo-nhung-lai-khien-trai-thang-do-guc/2697259/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.