Bảo bối...
Ai có thể cưỡng lại giọng nói đầy mê hoặc của Hạ Tư Lê khi anh dịu dàng gọi "bảo bối"?
Cậu khẽ gật đầu:
"Ừm... Em sẽ nghe lời anh mà."
Hạ Tư Lê chậm rãi cởi bỏ chiếc áo khoác trắng của cậu, rồi đến lớp áo nỉ dài bên trong. Hứa Mộng Du trông như một con búp bê sứ tinh xảo, để mặc cho anh tùy ý hành động.
Khi làn da trắng muốt chìm dần trong làn nước ấm thơm ngát hương hoa hồng, Hứa Mộng Du nhẹ nhàng ngồi xuống, tận hưởng sự dễ chịu lan tỏa.
Nhìn phản ứng của cậu, Hạ Tư Lê không nhịn được bật cười:
"Sao em trốn nhanh thế? Trông chẳng khác gì một chú thỏ nhỏ. Một chú thỏ trắng trẻo, mềm mại."
Nước ấm len lỏi khắp cơ thể khiến Hứa Mộng Du cảm thấy thư thái. Đôi mắt cậu trở nên mơ màng, ngước nhìn người bên ngoài bồn tắm. Thấy Hạ Tư Lê đang bước đến gần, khẽ khom người, anh cất giọng trầm thấp:
"Đây là phép lịch sự. Đến lượt em giúp anh rồi."
"Em?"
"Ừm."
Trước khi vào phòng tắm, Hạ Tư Lê đã cởi bỏ chiếc áo khoác gió, lúc này trên người anh chỉ còn lại chiếc áo sơ mi cùng quần dài màu đen. Hứa Mộng Du cắn chặt răng, đưa tay lên chậm rãi tháo từng chiếc cúc áo trên sơ mi của anh.
Từng nút áo được cởi ra theo nhịp tim đang đập dồn dập.
Khi lớp áo sơ mi rơi xuống, một thân hình hoàn mỹ hiện ra dưới ánh sáng dịu nhẹ, trông tựa như một tác
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuong-trinh-hen-ho-do-vo-nhung-lai-khien-trai-thang-do-guc/2697260/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.