Buổi trưa, đoàn phim chuẩn bị cơm hộp cho mọi người. Tuy chỉ là cơm hộp nhưng vô cùng phong phú, bởi vì chính Hạ Tư Lê đã đích thân tìm đầu bếp nấu ăn.
Mọi người trong đoàn phim vừa ăn vừa bàn tán:
“Đoàn phim của chúng ta thật tuyệt! Đi theo Hạ tổng thì không lo thiếu thịt ăn.”
“Hạ tổng hào phóng quá, vì để lão bà ăn ngon một chút mà sẵn sàng bao hết đồ ăn cho cả đoàn phim.”
“Đúng vậy! Mỗi ngày món ăn đều không trùng nhau. Hỏi xem có đoàn phim nào có cơm hộp thơm ngon như chúng ta không? Giờ nghỉ trưa chính là khoảnh khắc tôi mong chờ nhất trong ngày!”
“Tôi cũng muốn tìm một ông chồng vừa giàu có vừa có năng lực như vậy…”
Hạ Tư Lê rót canh dinh dưỡng từ bình giữ nhiệt ra, bưng đến cho Hứa Mộng Du:
“Đây là phần đặc biệt dành cho Tiểu Du, những người khác không có đâu.”
Hứa Mộng Du sờ sờ eo mình, cảm giác hình như thật sự đã tròn ra chút.
“Hạ Tư Lê, em sắp bị anh vỗ béo mất rồi.”
“Béo cũng đẹp.” Hạ Tư Lê cười,
“Đừng nghe mấy minh tinh nói chuyện kiểm soát cân nặng, em không cần như vậy, khỏe mạnh mới là quan trọng nhất.”
“Nga.”
Hứa Mộng Du cầm chén, uống một ngụm canh ấm.
Hạ Tư Lê lại bổ sung:
“Em phải bồi bổ nhiều vào, nếu không lại kêu than không có sức lực.”
Động tác uống canh của Hứa Mộng Du khựng lại. Đột nhiên, hắn cảm thấy bát canh này không còn thơm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuong-trinh-hen-ho-do-vo-nhung-lai-khien-trai-thang-do-guc/2697270/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.