Thời gian vội vã trôi qua rồi biến mất, hai tháng quay phim cũng kết thúc. Vào ngày đóng máy, toàn bộ đoàn làm phim cùng nhau tham gia tiệc mừng hoàn thành. Hứa Mộng Du thực sự biết ơn cơ hội lần này, đây là một trải nghiệm hiếm có trong cuộc đời.
Hơn nữa, đây còn là ký ức quý giá thuộc về cậu và Hạ Tư Lê, mãi mãi trân trọng.
Ca khúc chủ đề của bộ phim, đạo diễn Lương cũng giao cho cậu phụ trách. Tuy nhiên, đến giờ cậu vẫn chưa sáng tác được một bài hát khiến bản thân hài lòng.
"Tiểu Du, có muốn về Thành Đô với anh không?"
Hạ Tư Lê hỏi.
"Lớp cấp ba của anh sắp tổ chức họp lớp, anh phải về tham gia. Em có muốn đi cùng không? Nhân tiện về trường tìm cảm hứng sáng tác?"
"Được thôi!"
Hứa Mộng Du đã muốn quay về từ lâu, nhưng suốt nửa năm qua công việc luôn bận rộn, cậu không có cơ hội trở lại.
Ba ngày sau, hai người cùng xuất phát đến Thành Đô.
Hứa Mộng Du kéo tay Hạ Tư Lê, tò mò hỏi:
“Chúng ta về đó rồi sẽ ở đâu?”
Hạ Tư Lê đáp:
“Ở nhà anh được không? Dù đã nhiều năm không về, nhưng mỗi năm đều có người dọn dẹp, chắc chắn không vấn đề gì.”
“Nhà anh ở đâu?”
“Cách trường học không xa, chỉ vài trạm xe là tới.”
“Trạm nào?”
“Trạm Đường Hoa Khê.”
“Nơi đó à! Em từng đến rồi!” Hứa Mộng Du nhớ lại.
“Ở đó có một tòa trung tâm thương mại rất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuong-trinh-hen-ho-do-vo-nhung-lai-khien-trai-thang-do-guc/2697274/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.