Điện thoại vang lên một tiếng "Đinh".
Hạ Tư Lê lập tức cầm lên, thấy Hứa Mộng Du đã chấp nhận lời mời kết bạn của mình.
Khóe môi hắn bất giác cong lên, ngay sau đó gửi một tin nhắn qua.
[Online?]
Lúc này, Hứa Mộng Du vừa mới xong việc, nằm dài trên giường gõ chữ:
[Xin lỗi nha, giờ tôi mới đồng ý. Ban ngày tôi không mang điện thoại đến trường.]
[Không sao.]
Cuộc trò chuyện bỗng rơi vào im lặng.
Hứa Mộng Du gõ rồi lại xóa, suy nghĩ xem nên nói gì tiếp theo.
Hạ Tư Lê cũng vậy.
Cuối cùng vất vả lắm mới kết bạn, thế nhưng lại không biết nói gì.
[Học trưởng, anh còn mang điện thoại đến trường sao?]
Hứa Mộng Du là người phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng trước.
[Đúng vậy.]
[Ban các anh không thu điện thoại sao?]
[Có thu, nhưng tôi là lớp phó , tôi là người thu.]
[A! Anh lợi dụng quyền lực làm chuyện riêng!]
Hứa Mộng Du vừa nhắn vừa cười.
Hạ Tư Lê gửi lại cho cậu một emoji "Hừ!" đầy đáng yêu.
Hứa Mộng Du cười càng vui hơn.
Thì ra một người lạnh lùng như Hạ Tư Lê cũng dùng mấy cái biểu cảm dễ thương thế này.
Hạ Tư Lê giải thích:
[Tôi lén mang vào trong lớp thôi.]
[Haha, nói thật, tôi cũng thường làm vậy. Lúc lớp tôi mới thành lập, náo nhiệt hơn cả chợ nữa.]
Hạ Tư Lê hỏi:
[Đã quen với lớp mới chưa?]
[Ừm ừm, bạn cùng lớp rất thân thiện, chỉ là... giáo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuong-trinh-hen-ho-do-vo-nhung-lai-khien-trai-thang-do-guc/2697280/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.