“Tại sao lại là tôi?”
Vào tháng 12 năm 1979, chuyến tàu khởi hành từ Leningrad đến Kabul đi qua biên giới Liên Xô, tuyết rơi dày đặc phủ trắng xóa hai bên rừng, đường ray xanh xám rẽ xuống từ giữa những bức tường tuyết hẹp tựa như xe chiến đấu.
Phía trước đột nhiên rộng mở ra, nơi mà những người lính trên xe có thể nhìn thấy miền đất phía đông cách đó không xa, mặt trời đỏ rực đứng giữa đồng bằng nhin đèn hiệu lệnh tròn trịa trên nhà ga.
Akaj là một trong những người đầu tiên đăng ký đến Afghanistan theo quân đội.
Ban đầu cậu chỉ ở trong văn phòng nhỏ của Bộ Tổng Tham Mưu Kabul.
Cách văn phòng của Tổng tư lệnh chiến dịch giết Tổng bí thư Amin của Afghanistan một bức tường.
Trong những ngày đó, các tướng lĩnh hàng đầu của Liên Xô đã đến văn phòng đó để họp mỗi ngày.
Cậu bắt đầu làm việc với tư cách gác cổng, công việc mỗi ngày là ghi lại thời gian và tên người tham gia cuộc họp.
Nhưng cậu chưa được phép vào phòng đó để ghi chép biên bản, thư ký riêng của Tổng chỉ huy mới được phép vào ghi biên bản cuộc họp.
Những thư ký đầu tiên trong Bộ Tổng tham mưuu là con trai của những gia đình không giàu thì quý, Akaij hơi lạc lõng trong đám người này, mặc dù ngoại hình đẹp đẽ của cậu là một lợi thế nhưng lại khiến cậu dễ dàng bị chú ý.
Khi đó mấy vị tướng quân đều biết cậu trai trẻ đẹp này đứng gác cửa tổng chỉ huy.
Trưởng phòng trinh sát đã mô tả cậu theo lời của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuyen-cu-afghanistan-1986/2389793/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.