Thành phố B, Quế tỉnh.
Trong một quán trà nào đó.
Giang Phong lấy điện thoại ra, thuần thục mở bức ảnh của cô gái sa chân Điền Lộ ra, đưa cho Bao Phú Quý xem, nói: “Anh Bao, anh xem trước hình của chị ấy một chút, nếu như cảm thấy thuận mắt, chúng ta lại tiếp tục nói chuyện.”
Bao Phú Quý nhẹ gật đầu, đưa tay nhận lấy điện thoại của Giang Phong, vừa nhìn thấy bức ảnh thì lập tức kinh động như gặp được người trời...
Được rồi, nói như vậy có thể là hơi khoa trương, nhưng cô gái trong bức ảnh kia, dáng người và tướng mạo thật sự là chạm tới tâm khảm của hắn, quá mẹ nó xinh đẹp!
Khuôn mặt trái xoan, dưới lông mi dài là đôi mắt to tròn mê người, bờ môi mềm mại ướt át như cánh hoa hồng, da dẻ trắng nõn, xương quai xanh gợi cảm, còn cả dáng người có lồi có lõm khiến người ta chảy m.á.u mũi kia nữa...
Giờ phút này, Bao Phú Quý không nhịn được mà sợ hãi than: “Trời ạ, cô gái này quá tuyệt vời rồi!”
Giang Phong theo bản năng tiếp lời: “Đẹp tới mức vểnh chân dài.”
Sau đó, hai người đàn ông liếc nhau một cái, đồng thanh nói: “Đẹp đến nổi bong bóng.” Nói xong, hai người không nhịn được mà cùng cười.
Cười xong, Bao Phú Quý hơi kích động trong lòng, hỏi: “Giang đại sư, đại mỹ nữ trong tấm ảnh này thật sự là đối tượng hẹn hò mà cậu muốn giới thiệu cho tôi sao?”
Giang Phong nhấp một ngụm trà, gật đầu nói: “Không sai, cô ấy chính là đối tượng hẹn hò tôi muốn giới thiệu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuyen-lam-mai-moi-truoc-gio-ta-chua-phuc-ai-ca/2706149/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.