Dịch: LTLT
Cố Diêm Vương phát biểu xong thì đến tiết mục đại diện học sinh lên phát biểu.
Học sinh đại diện cho khối 12 vẫn là Thiệu Trạm.
Cố Diêm Vương vui vẻ đưa micro cho Thiệu Trạm, mặt mày hớn hở nói: “Nào, Thiệu Trạm, lên cổ vũ mọi người.”
Thiệu Trạm không phải lần đầu tiên lên bục, hắn nhìn sơ bản nháp phát biểu một lần, tay không đi lên sân khấu, giọng nói của hắn vẫn lạnh lùng như thường: “Rất tiếc vì không thể tham gia thi đại học cùng mọi người.”
“…”
Nếu như không phải lên bục phát biểu phải nói nhiều thì chắc Thiệu Trạm sẽ rút gọn bài phát biểu thành sáu chữ: Rất tiếc, tôi được tuyển thẳng.
Đây là cổ vũ sao?
Rõ ràng là đả kích người khác!
Phần sau của buổi lễ tuyên thệ một trăm ngày còn có một tiết mục là học sinh tự lên trên sân khấu phát biểu, còn được gọi là “hét lớn”. Nghe nói lúc đầu lãnh đạo Lâm Giang lập ra tiết mục này là muốn cho các học sinh một cơ hội phát biểu, để bọn họ có thể đứng trên sân khấu bày tỏ ý chí quyết tâm của mình, cổ vũ động viên cho bản thân cũng cho các học sinh khác. Nhưng mà lần nào mọi người cũng đều rất mắc cỡ, ngại lên trên sân khấu nói trước mặt nhiều người đến vậy.
Cố Diêm Vương đang định khích lệ mọi người: Có gì mà xấu hổ, lên đi, nhanh lên, ai muốn làm người đầu tiên?
Cuối cùng, còn chưa nói ra khỏi miệng thì ông nhìn thấy dưới những đỉnh đầu đen nhánh kia có một cánh tay giơ lên từ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuyen-nay-qua-suc-roi/548781/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.