Dịch: LTLT
Lầu 1989: Cậu ở phòng thi cuối, tôi ở phòng thi đầu tiên, khoảng cách giữa hai chúng ta quá xa, nếu cậu đã không thể tiến lại gần tôi vậy thì để tôi bước về phía cậu.
Lầu 1990: Lên trên nói đúng quá, chắc chắn đây chính là tiếng lòng của học thần chúng ta!
Lầu 1991: Có một câu nói mà tôi nói mệt rồi…
Lầu 1992: Trạm Vô Bất Thịnh là thật.
….
Cũng may là sau lần kia, Hứa Thịnh nảy sinh di chứng lúng túng với cái thứ tieba này, không có đăng nhập tài khoản tieba của cậu nữa, nếu không thì cậu sẽ giật mình phát hiện một mình cậu đã đẩy chiếc thuyền ra khơi: khen quá lố là bản thân cậu chém gió, kiểm tra tháng cũng là bản thân cậu làm bài.
Ngoại trừ những người này, tất cả thí sinh ở phòng thi cuối cùng cũng cảm thấy kỳ lạ: Chẳng lẽ thi giữa kỳ phải thi cùng phòng với học thần à?
Bọn họ tưởng tượng đội hình thi giữa kỳ, không hẹn mà cùng bị dọa đến mức lông tơ dựng đứng, đây thật sự là chuyện lạ trong cuộc đời làm học sinh ngu của bọn họ.
Bạn cùng lớp 11-7 thân là quần chúng hóng hớt ở tiền tuyến cũng không kìm nén được thắc mắc trong lòng, học xong tiết thể dục, Hầu Tuấn cầm cổ áo đồng phục quạt: “Anh Trạm, tiết trước lớp sát bên có hai người cá với nhau, nói là nếu như ông đứng hạng áp chót thì cậu ta sẽ đi ăn cứt, bây giờ đang bị đám bạn cùng lớp lôi đến nhà vệ sinh, chuyện gì thế này?”
Thiệu Trạm: “…”
Hứa Thịnh:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuyen-nay-qua-suc-roi/889797/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.