Dịch: LTLT
Nội quy của Lục trung Lâm Giang nhiều đến kinh ngạc, cũng vì cách thức giáo dục này mới khiến cho những hành vi kia của Hứa Thịnh oanh động khắp trường.
Học sinh Lục trung phần lớn đều một lòng nghĩ đến việc thi đại học, cắm đầu đọc sách, dù là học sinh kém cũng phải kém vào khuôn phép. Đừng nhìn Trương Phong đi học chơi game tan học đi quán net, một khi bị bắt được thì tốc độ quỳ xuống hét lớn “em sai rồi, lần sau em không dám nữa” còn nhanh hơn bất cứ ai, bình thường chưa từng dám đi trễ càng không dám trốn học.
Nhưng vào lúc này, Hứa Thịnh không có thời gian ngạc nhiên chuyện thì ra bạn cùng lớp 11-7 ở đời tư cũng có nội tâm phóng túng không chịu vào khuôn phép. Ngón tay của cậu vô thức cong lên, di chuyển ánh mắt khỏi màn hình.
Hầu Tuấn đè thấp giọng, lén lén lút lút nói: “Suỵt, yên lặng nào, kích thích đến rồi.”
Đàm Khải đã rơi vào sự im lặng sâu sắc với bốn chữ tiêu đề “trò chơi giết người”. Đến khi tiêu đề biến mất, trên màn hình bắt đầu chiếu đoạn giới thiệu đầu phim cùng diễn viên tham gia, cậu ta trở tay đánh một phát thật mạnh lên trên đầu của Hầu Tuấn: “Mày nói với tao là phim hành động mà?! Cuối cùng đưa tao cái bộ phim này, mẹ nó cái phim này là phim hành động gì hả?!”
Hầu Tuấn sờ sờ sau ót: “Đã cắt rời ra rồi mà còn không tính là hành động à? Biên độ hành động này lớn cỡ nào chứ.”
Đàm Khải cùng với các bạn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuyen-nay-qua-suc-roi/889800/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.