Dịch: LTLT
S: Xảy ra chuyện gì?
S: Ai làm?
Hai câu này của Hứa Thịnh có cảm giác sắp đánh nhau, bình thường chuyện gì cậu cũng tùy ý nhưng thấy bạn bè gặp nạn thật sẽ trở lại thành Hứa Thịnh xắn tay áo lên.
Khang Khải gửi thẳng tin nhắn thoại: “Không phải, chuyện này không giống như anh nghĩ…”
Tranh bị tạt mà Khang Khải nói là nghĩa trên mặt chữ, nam sinh trong phòng vẽ xô đẩy, lúc xách thùng nước ra ngoài đổi nước thì không cẩn thận hất ra ngoài, ngay cả cọ vẽ dính màu cùng quẹt mấy đường lên trên tranh của cậu ta.
“Người ta cũng không cố ý, suýt nữa khóc trước mặt em.” Khang Khải nói, “Cậu ấy biết em phải tham gia bình chọn vào ngày mai, em cũng rất rộng lượng với kiên cường, em cố nhịn không khóc, nào ngờ giây tiếp theo nước mắt em mẹ nó đã muốn tuôn trào!!!”
Khang Khải không làm khó người khác, chỉ nói lần sau cẩn thận một chút, sau đó thử xoay chuyển tình hình, kết quả không xoay chuyển được. Bây giờ đúng là muốn khóc.
Khang Khải suy sụp, giọng nói run rẩy: “Sự nghiệp thi đấu của em sẽ bị hỏng ở chỗ này sao?”
“Mà mấy ngày trước cuộc khi vẽ mới đưa thông báo, giám khảo lần này còn là thầy Dương, ông ấy là giám khảo đặc biệt!”
Khang Khải tham gia cuộc thi “cúp Tinh Hải” trong kỳ nghỉ, cũng là vì Dương Minh Tông. Cậu ta nói không ngừng về sự ngưỡng mộ của mình đối với thầy Dương, thầy Dương là ngọn đèn soi sáng trên con đường hội họa của cậu ta, là thần tượng của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuyen-nay-qua-suc-roi/889897/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.