Taehyung không thể viết nổi cuốn truyện học đường này nữa.
Nếu như ban đầu, vì thấy các bạn học sinh tràn đầy nhiệt huyết và nỗ lực không ngừng làm cậu có cảm hứng sáng tác thì bây giờ đây, cậu hận không thể cắn nát cái tinh thần nỗ lực ấy rồi nuốt chửng nó luôn cho xong.
"...Cậu có việc gì?"
"A, xin hỏi ông Wang Konkuk có phải ở đây không ạ? Có hàng đặt ngoài giao tới ạ."
Taehyung: "..."
Cậu hít một hơi thật sâu, rồi đáp lại tên nhóc đối diện: "Min Yoongi không có ở đây."
Jimin lập tức hoảng hồn, sau đó giả bộ giữ bình tĩnh, cầm hóa đơn siêu thị ra vẻ người giao hàng, miệng lẩm bẩm: "Min, Min Yoongi là ai vậy, tôi đang tìm ông lão cựu binh tên là Wang Konkuk."
"Thôi đi, ngày đó tôi nhìn thấy cậu rồi." Taehyung bực bội đi ra.
Bây giờ mầm non của đất nước đều bị văn hóa tư bản đầu độc hết rồi, mới có tí tuổi đã học đòi đi theo dõi, quá là đáng buồn!
Đến nước này Jimin cũng không thèm giả bộ nữa, nâng nâng chiếc mũ bóng chày lên, đầy mùi chua chát mà chất vấn: "Anh có quan hệ gì với thầy?"
Taehyung nhớ lại hồi chọn nhà Yoongi cứ do dự mãi, vì thế mặc dù rất muốn nói cho tên nhóc trước mặt biết tôi là ông xã của thầy cậu đây, nhưng cậu không biết liệu như vậy có ảnh hưởng gì đến Yoongi không.
Taehyung cân nhắc một hồi, cuối cùng đáp lại: "Tôi là anh trai của thầy cậu!"
Taehyung vốn là người không thích thua thiệt, đã nhún nhường Yoongi cái này thì phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuyen-nho-thuong-ngay/2234001/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.