Dịch: Lá Nhỏ
Lâu Ngữ hoàn toàn nghiêm túc, giống như anh nghiêm túc dùng một ly rượu pha chế riêng để cầu hôn cô.
Sau này, khi nghĩ lại tối đó, có lẽ cả hai đều thấy vô cùng khó tin, nhưng giờ phút này, họ đều đã đánh mất lí trí, bị tình yêu thiêu rụi.
Cô kéo anh ra ngoài đường bắt xe, tới cửa hàng áo cưới trước năm phút họ đóng cửa. Cô vội cầu xin chủ cửa hàng: “Chúng tôi muốn mua một bộ váy cưới và vest, kiểu sẵn có là được.”
Chủ cửa hàng ngáp một cái: “Được, nếu hai người có thể chọn xong trong vòng năm phút, mọi thứ đều ok. Tôi phải tan làm ngay rồi.”
Năm phút… Sao có thể chọn nổi.
Suy nghĩ này vừa lóe lên, cô lại cảm thấy thật ra không cần tới năm phút. Thứ cô thật sự muốn chỉ là khoác trên mình bộ váy cưới mang tính tượng trưng, có đẹp hay không không quan trọng. Nhưng cô cũng tự tin mình mặc bừa bộ nào cũng sẽ đẹp hết. Vì vậy cô gật đầu nói được, sau đó nói với Văn Tuyết Thời: “Anh đi xem vest đi, em đi xem váy cưới, năm phút sau chúng ta gặp lại ở quầy thu ngân.” Cô nói như đang đi mua rau.
Văn Tuyết Thời dở khóc dở cười, khẽ vỗ vào tay cô, làm loạn tới cùng với cô: “Được.”
Thời gian quá gấp, cũng may áo vest ngoài tiện mặc hay cởi, Văn Tuyết Thời thử mấy bộ, cuối cùng nhìn trúng một bộ vest đen khá hợp với người. Lâu Ngữ càng ít thời gian hơn. Mặc váy cưới cần rất nhiều bước, cô chỉ có nhiều nhất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuyen-tau-dem-mong-ha/151525/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.