Tôi nghĩ, máu của chú com lê, phỏng chừng là giả, khả năng chú ta giả vờ cắn ngón tay, nhổ ra ít nước bọt, cũng có thể dùng ảo thuật nhỏ gì đó, lúc đó trong hang núi rất tối, ai cũng không để ý, hơn nữa bên trong nước bọt cũng chứa một ít mùi tanh. Cái này tôi không dự định xoắn xuýt nhiều, dù sao chú com lê nếu như muốn gạt tôi , vài phút vài giây có một trăm lý do.
"Tiểu Lưu, ngẩn cái gì thế?" Lúc Trần Vĩ rót rượu cho tôi , thấy tôi sững sờ, liền hỏi tôi .
Tôi như trong mộng tỉnh lại, cười nói: Không, nhớ chút chuyện.
Trần Vĩ chỉ vào tôi , lắc ngón tay, có thâm ý nói: Ôi ôi ôi, cậu tiểu tử này, tám phần mười là nghĩ phụ nữ đi? Nếu không đêm nay anh Trần mang cậu đi khai trai(con trai chưa chạm vào phụ nữ bao giờ giờ đi chơi^-^)? Ôi, anh nói với chú, bên Đế Hoàng mới tới một nhóm nữu(gái),chao ôi, người Nga a, quả thực đều là bò sữa, buổi tối đi cùng anh chứ?
Tôi nói: Không được, cảm ơn anh Trần, hai ngày nay tâm tình không được tốt lắm.
Trần Vĩ búng tay một cái, nói: Uống rượu xong, tâm tình cậu nhất định sẽ tốt!
Kết quả, uống uống, Trần Vĩ vẫn như cũ, đầu cắm lên bàn, liền như thế ngủ.
Tôi dìu anh ta đến trong kí túc xá, đang chuẩn bị đi ra trạm vận chuyển giải sầu, đúng lúc cô quét dọn nhìn thấy tôi , lập tức cười nói: Tiểu Minh a, cậu thật giỏi a.
Tôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuyen-xe-bus-so-14/1970761/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.