Edit: Lãng Nhược Y
Beta-er: Nguyệt Hoa Dạ Tuyết
Đêm nay ta luôn cảm thấy trong lòng không yên, Hạ Hầu Di cùng ta xem tấu chương, dường như phát hiện ta khác thường, quay đầu cười nói với ta: "Mệt mỏi thì đi nghỉ ngơi đi, ta phê duyệt số tấu chương này giúp muội."
Tấu chương lớn bé ít nhất cũng có mấy trăm bản, Bệ hạ trăm công ngàn việc, ta cần phải sàng lọc ra trước, sau đó mới trình những những tấu chương quan trọng lên cho người. Những việc này, lúc trước vốn là của Hạ Hầu Di. Ta lo Bệ hạ nhìn thấy chữ viết của hạ Hầu Di sẽ có khúc mắc, nên chỉ miễn cưỡng cười cười, lấy lại bút trong tay Hạ Hầu Di, nói: "Huynh nghỉ ngơi trước đi, ta không mệt."
Phía ngoài vang lên tiếng đập cửa, cắt ngang những lời định nói của Hạ Hầu Di, ta ngẩng đầu hỏi chuyện gì, chỉ nghe thị nữ nói Trương Thiếu Khanh của Hồng Lư Tự cầu kiến.
Ta nhất thời yên lặng. Hạ Hầu Di biến mất hai năm, mọi người đều cho rằng hắn đã chết, Hồng Lư Tự cũng bị người khác chiếm mất, bây giờ Bệ hạ vẫn chưa bố trí chức quan cho Hạ Hầu Di.
Ta giương mắt, thần sắc Hạ Hầu Di vẫn như thường, chỉ nhìn ta hơi mỉm cười: "Không sao, có lẽ Trương Thiếu Khanh có việc gấp."
Ta gật gật đầu, bảo tỳ nữ mời Trương Thiếu Khanh vào. Trước khi Trương Thiếu Khanh vào cửa, ta lại nhìn bóng dáng đơn bạc của Hạ Hầu Di, không nhịn được nói: "Nhớ phải uống chén canh nhiệt để ấm thân."
Hạ Hầu Di quay đầu lại, gật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuyen-xua-de-kinh/497507/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.