"Phù~" Lục Phong chỉ thở phào nhẹ nhõm sau khi Lý Nhiễm Khải đi qua. Trần Y An vừa chứng kiến toàn bộ quá trình, cũng không kìm được mà cảm thán một câu: "Cậu ấy đi thật thẳng thớm." Cách đi của Lý Nhiễm Khải thuộc kiểu rất chỉnh tề, lưng thẳng tắp, mắt không liếc ngang liếc dọc, quả thật rất giống với cách cậu ấy luôn mặc đồng phục học sinh gọn gàng. Tóm lại là rất phù hợp với hình tượng con người cậu ấy. Trần Y An cảm thấy như vậy, nhưng Lý Nhiễm Khải dường như thực sự không hề thích Lục Phong, không phản ứng gì với nhiều hành động nhỏ của Lục Phong nhưng cũng không từ chối. "Ừm ừm, không thấy đáng yêu sao?" Lục Phong chính là thích kiểu người như vậy. Trần Y An thì không thấy đáng yêu chút nào, kiểu người như vậy cô sẽ thấy hơi cứng nhắc, cô thích một người sinh động hơn. Tuy nhiên, khi thích một người dường như sẽ thấy đối phương rất đáng yêu. Đáng yêu à. Cô chưa bao giờ thấy ai đáng yêu cả. Không, đôi khi cô lại thấy Thời Hành rất đáng yêu. Trần Y An sắc mặt thay đổi rồi rất nhanh lại trở lại bình thường. Làm sao cô có thể thích Thời Hành được, thấy Thời Hành đáng yêu chẳng qua là vì mình là người lớn hơn thôi. Dù sao thì cô là bà cô của Thời Hành mà, thấy con cháu đáng yêu là chuyện rất bình thường. Trần Y An tự thuyết phục mình như vậy. Lục Phong trước giờ vào học buổi chiều đã gặp Lý Nhiễm Khải, tâm trạng rất tốt, ngồi ở chỗ vui vẻ uống nước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-ay-khong-dong-long-lam-trung-tieu-xa/2804564/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.