" Thôi không có gì đâu..." Dạ Phong Lệ nói, cô gật đầu, rồi ngồi im lặng ăn cháo.
Cô cứ thấy anh là lạ lắm...
Ăn xong, Doãn Chy định về phòng, thì anh lại hỏi:" Em còn mệt không? "
Cự li anh đứng gần cô...gần đến nổi cô có thể cảm nhận hơi thở của anh!
" Khỏe...khỏe rồi..."
Dạ Phong Lệ...anh gần như thế này muốn ép chết tôi à!!
" Vậy thay đồ rồi ra ngoài cùng anh nhé? " Nghĩ đi nghĩ lại, anh cũng nên đưa cô ra ngoài cho thoải mái chứ..
Doãn Chy gật đầu, rồi nhanh chóng về phòng.
Thấy cô đi vội vã, anh không hiểu...
" Gần quá rồi " Dạ Tâm bước vào, nhìn anh nói.
Nghe tiếng thằng bé, anh quay đầu lại.
" Con về rồi à? " Thằng bé này cứ lúc ẩn lúc hiện, anh là ba nó còn thấy sợ mà.
" Ba làm dì ấy ngại rồi " Dạ Tâm đi lại gần.
" Ba làm gì? " Anh vẫn không hiểu.
" Ba đúng là đồ ngốc " Dạ Tâm nói xong rồi quay người về phía cầu thang.
" Con!!! "
Thằng con có tâm nhất là đây sao?
Cô thay đồ xong, anh cũng lên thay đồ rồi đưa cô ra ngoài.
Dạ Phong Lệ dẫn cô đến trung tâm mua sắm, anh dẫn cô đi lựa vài bộ đồ và vài món trang sức.
" Đồ của em chuyển đến Dạ gia hơi ít, anh mua thêm cho em..." Nhìn cái mặt ngớ ngẩn của cô, anh nói.
Doãn Chy im lặng, theo sau anh.
Mua đồ xong anh cho vệ sĩ cầm, đang đi thì thấy sợi dây chuyền nào đó, anh kéo cô lại.
"
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-ay-la-de-sung/1557871/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.