Edit: Tiểu Màn Thầu
Trứng luộc và chân giò hả.
…….Không ngờ Tống Kỳ Thâm lại có thể nghĩ ra như vậy.
Đương nhiên, cũng chỉ có anh mới nghĩ được như thế mà thôi.
Cái ký hiệu này không có mặt mũi à, rõ ràng là có mắt có miệng mà, trông rất dễ thương còn dễ phân biệt nữa, kết quả bây giờ lại bị anh diễn tả thành món ăn.
Nếu để người bên ngoài biết, sợ rằng mọi người sẽ không ai thèm để ý đến anh đâu.
Trong lòng Thiên Chi dâng lên một sự tò mò, hay nói đúng hơn chính là sinh ra một chút nghi ngờ.
Cô ở trong lòng của anh, rốt cuộc trông như thế nào nhỉ.
Ánh mắt Thiên Chi nhìn chằm chằm vào cái ký hiệu kia một lúc, nói đến cũng thật thần kỳ ——
Quả thực càng nhìn càng thấy giống như lời miêu tả của Tống Kỳ Thâm.
Hiện giờ đường nét cong cong của ký tự hiện rõ, vừa tách ra rồi hợp lại, sáng chói mà nằm ở đó.
Nó trông giống như hai quả trứng luộc và một cái chân giò lớn.
Thiên Chi vội vàng lắc đầu, cố gắng áp chế lại sự tưởng tượng của chính mình.
Sau một màn khôi hài này, cuối cùng Thiên Chi cũng đã từ trong cơn mê man mà tỉnh táo lại.
Đoán chừng Tống Kỳ Thâm vì thấy cô chậm chạp mãi không trả lời, anh lại một lần nữa gửi đến hai tin nhắn ——
[Tống Khổng Tước: Cuối cùng là như thế nào, em chắc chắn là mình muốn ăn món này sao?]
[Tống khổng tước: Hả?]
Thiên Chi cảm thấy mình nên giải thích rõ với Tống Kỳ Thâm, để
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-ay-la-huong-hoa-son-chi/2523780/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.