Chỉ cần mất một sợi tóc, đó cũng là lỗi của anh.
Là một cảnh sát, ngoại trừ lúc trấn an nạn nhân, từ trước tới nay anh chưa từng nói với người nào rằng mình nhất định sẽ bảo vệ người đó. Bởi vì người anh cần bảo vệ nhiều lắm. Tất cả những người cần giúp đỡ, tất cả nạn nhân trong các vụ án đều là người anh cần bảo vệ. Mà Quý Vân Vãn là người đầu tiên từ trước tới nay, cũng là lần đầu tiên anh hứa hẹn. Chỉ cần cô mất một sợi tóc, anh sẽ bồi thường gấp mười lần.
Cô là người duy nhất, người mà ngay từ đầu anh đã đặt tính mạng và an toàn của cô lên người mình. Chính vì vậy mà cho tới bây giờ bọn Sở Phong vẫn rất buồn bực. Rõ ràng Nghiêm Liệt là người quen Quý Vân Vãn muộn nhất, nhưng hiện tại anh lại thành người xuất hiện bên cạnh cô nhiều nhất.
Dường như chỉ cần là nơi có Quý Vân Vãn thì luôn có thể nhìn thấy bóng dáng Nghiêm Liệt.
Nhưng vậy mà anh vẫn không thể bảo vệ cô.
Khi nhìn thấy cô bị trói trên giường sắt, khắp người đều là vết thương. Trong khoảnh khắc mà tất cả mọi người còn đang khiếp sợ, anh là người đầu tiên vọt tới bên cạnh cô.
Sao có thể không tự trách?
Người mà mình luôn miệng nói nhất định phải bảo vệ thiếu chút nữa đã chết trên tay một tên sát nhân b**n th**! Sao có thể không tức giận, không áy náy?
Chỉ cần muộn thêm chút nữa, có thể bọn họ sẽ không cứu được cô!
Nghe được những lời này của anh,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-ay-o-trong-vuc-sau/2846598/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.